Căng-căng

Tranh vẽ mô tả điệu nhảy căng-căng của danh họa người Pháp Henri de Toulouse-Lautrec, năm 1895
Phân đoạn nhạc nền Căng-căng đến từ khúc dạo đầu của vở opera Orpheus ở dưới địa ngục (Orphée aux enfers) (1:46)
Được cung cấp bởi trang Musopen

Trục trặc khi nghe tập tin âm thanh này? Xem hướng dẫn.

Căng-căng (tiếng Pháp: cancan) là một điệu nhảy tràn đầy năng lượng nhưng đòi hỏi nhiều về thể chất, sau đó đã trở thành điệu nhảy phổ biến trong các nhà hát ca múa nhạc phương Tây vào thập niên 1840, và vẫn còn phổ biến với loại hình nghệ thuật cabaret của Pháp cho đến ngày hôm nay.[1][2] Ban đầu là nhảy theo cặp, thế nhưng ngày nay nó có truyền thống liên quan đến chorus line các vũ công nữ.[3] Những đặc trưng chủ yếu của điệu nhảy này là thao tác mạnh mẽ, hoạt bát với váy ngoài và váy lót, cùng với những cú đá chân cao, những cú xoạc và nhào lộn.

Xem thêm

Tham khảo

  1. ^ Nadège Maruta, L'Incroyable Histoire de Cancan: Rebelles et Insolentes, les Parisiennes Mênent la Danse (Paris: Parigramme, 2014).
  2. ^ Anh Minh (ngày 25 tháng 11 năm 2017). “Cancan - điệu nhảy thiếu đứng đắn một thời của nước Pháp”. Truy cập ngày 6 tháng 4 năm 2020.
  3. ^ Marie-Franççpose Christout, "Can-can," in International Encyclopedia of Dance, edited by Selma Jeanne Cohen and others (New York: Oxford University Press, 1998), vol. 2, tr. 52–53.
Tiêu đề chuẩn Sửa dữ liệu tại Wikidata
  • BNF: cb13169985v (data)
  • GND: 4417076-2
  • LCCN: sh2016001989
Bài viết này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.
  • x
  • t
  • s